Đi đến trình phátĐi đến nội dung chínhĐi đến chân trang
  • Hôm nay

Danh mục

🎥
Phim ngắn
Phụ đề
00:00PHIM ĐƯỜNG PHÚC MÌNH BỢY
00:02BIP.LY
00:04STREET TV PHIM
00:30PHIM ĐƯỜNG PHÚC MÌNH BỢY
00:32PHIM ĐƯỜNG PHÚC MÌNH BỢY
00:34PHIM ĐƯỜNG PHÚC MÌNH BỢY
00:36PHIM ĐƯỜNG PHÚC MÌNH BỢY
00:38PHIM ĐƯỜNG PHÚC MÌNH BỢY
00:40PHIM ĐƯỜNG PHÚC MÌNH BỢY
00:42PHIM ĐƯỜNG PHÚC MÌNH BỢY
00:44PHIM ĐƯỜNG PHÚC MÌNH BỢY
00:46PHIM ĐƯỜNG PHÚC MÌNH BỢY
00:48PHIM ĐƯỜNG PHÚC MÌNH BỢY
00:50PHIM ĐƯỜNG PHÚC MÌNH BỢY
00:52PHIM ĐƯỜNG PHÚC MÌNH BỢY
00:54PHIM ĐƯỜNG PHÚC MÌNH BỢY
00:56PHIM ĐƯỜNG PHÚC MÌNH BỢY
00:58PHIM ĐƯỜNG PHÚC MÌNH BỢY
01:00PHIM ĐƯỜNG PHÚC MÌNH BỢY
01:02PHIM ĐƯỜNG PHÚC MÌNH BỢY
01:04PHIM ĐƯỜNG PHÚC MÌNH BỢY
01:06PHIM ĐƯỜNG PHÚC MÌNH BỢY
01:08PHIM ĐƯỜNG PHÚC MÌNH BỢY
01:10PHIM VÀO KHÁN GIẢ
01:31Phần 28
01:34Đừng đứng, screamed to입니다
01:36Tôi đã báo
01:37Nàng còn muốn thế nào nữa, ngoài dễ hiến ra, thật sự không còn ai khác sao?
01:51Thù giết cha một ngày chưa trả, tiểu đứ sẽ mãi mãi là tô đường liên.
01:56Nàng nói đúng, trên đời này chỉ có một tô đường li.
02:12Việc Bản Dương có thể làm là giúp nàng tiếp tục sống yên ổn, dù với tư thích là tô đường li.
02:28Điện hả?
02:33Ta nhất định sẽ minh quang cho lệnh tô.
02:39Ta có thể thề.
02:46Có điều đường li, nàng có thể hứa với Bản Dương không?
02:51Để một mình Bản Dương hoàn thành chuyện này được không?
02:55Còn nàng?
02:58Còn nàng?
03:01Nàng chỉ cần ở bên cạnh Bản Dương, nhìn Bản Dương.
03:25Cảm ơn điện hả thương gió, khiến cho đường li xếp nửa quên mất bản thân mình là ai.
03:55Điện hả?
03:56Điện hả?
04:25Mệnh Tiên chấn đối Văn Linh.
04:46Quà là hắn cát.
04:51Minh Thư, vậy cô biết thân thế của mình không?
04:55Ta luôn muốn hỏi mẹ và Quynh cho rõ.
04:58Nhưng ta nghĩ họ luôn giấu ta, không nói với ta là có lý do của họ.
05:03Ta đừng đột hỏi, chỉ e là...
05:08chỉ e cô và họ sẽ không thể quay lại như trước.
05:12Ta sợ họ đau lòng.
05:15Dù hai người không phải Quynh Mùi Rụt, Lục Thẳng cũng coi như hết lòng hết giả với cô.
05:20Vì cô mà không mạng tính mạng.
05:22Thủ quân, cô nói vậy nghĩa là sao?
05:25Lúc trước, cô bị thương nặng, Lục Thẳng lo cho cô nên vượt mục đến tâm.
05:30Vì vậy mà bị phạt nặng.
05:33Tăng Di sợ cô lo lắng sẽ ảnh hưởng đến chuyện bình phục, nên không cho bọn ta nói với cô.
05:38Nhưng bây giờ cô biết cũng không sao.
05:41Lúc ta hôn mệt, Quynh ấy từng về á.
05:44Chứ còn gì nữa?
05:45Cô không biết đâu.
05:46Lúc đó Lục Thẳng sốt ruột đến điên rồ, bỏ mặt tất cả chạy về.
05:50Cô cũng chẳng biết Quynh ấy nói gì với cô.
05:52Mà sau khi Quynh ấy bị cai gục đưa đi, cô giống hôn mệt, bất tỉnh.
05:56Mà sau đó thì lại tỉnh dậy.
06:11Lại nào người lúc đó hôn mình là Quynh ấy?
06:17Ta ra ngoài một lát.
06:18Minh Thư, cô đi đâu vậy?
06:19Có một việc ta phải hỏi cho rõ.
06:31Thanh Chiểu.
06:33Thục quân nói với ta, lúc ta hôn mệt, Quynh ta từng về.
06:39Quynh ấy đã nói gì với ta?
06:42Lúc đó Lục Quynh ở riêng với Bụi.
06:44Ta cũng không biết Quynh ấy đã nói gì.
06:47Vậy sau khi Quynh ấy đi rồi, và trước khi ta tỉnh lại, Quynh luôn ở bên cạnh ta, phải không?
06:54Sau khi Lục Quynh đi, Lũ Yí Chính liền đến.
06:57Trong khoảng thời gian đó, có tầng gì giăng an thuộc quân.
07:00Nguyên anh nương tử và ta đều túc trực bên mũi.
07:02Mũi tỉnh lại, đúng lúc ta ở bên cạnh mũi.
07:06Giờ chúng ta không xảy ra chuyện gì đặc biệt, có phải không?
07:12Chuyện đặc biệt đó.
07:15Chuyện gì thì tính là đặc biệt.
07:18Ta bày tỏ tình cảm với mũi có tính không?
07:23Quynh đừng đùa giỡn.
07:25Ta đâu có đùa giỡn.
07:27Trong khoảng thời gian đó, ta đã nói với mũi không chỉ một lần.
07:30Chỉ là mũi hôn mê.
07:33Không lần nào nghe thấy thôi.
07:36Ngoài ra, không còn chuyện gì à?
07:40Còn chuyện gì được nữa?
07:43Xem ra, người lúc đó hôn mình đúng là Quynh rồi.
07:47Mình nên hiểu thế nào đây?
07:49Minh Thư, mẹ ta muốn đến với cậu thân.
07:53Tắt hành chuyện của hai ta.
07:55Ý mũi thế nào?
08:37Nếu mũi chưa nặng tình với Thanh Chiểu,
08:41thì đừng dội dành đồng ý với ấn có được không?
08:50Nếu Minh Thư và Lục Quynh không phải là người thân,
08:54cũng không có quan hệ quyết thống với Lục Quynh.
09:07Nghĩ kỹ lại,
09:10mình động lòng với Quynh ấy đã lâu.
09:16Chỉ là rốt cuộc Quynh ấy có tình cảm với mình không?
09:20Nếu có tình ý,
09:22hạ thất phải nhận mình là mũi mũi.
09:25Nhưng nếu không có ý,
09:27thì sao lại hôn mình?
09:30Giữa chúng ta rốt cuộc có mối quan hệ gì?
09:34Giữa chúng ta rốt cuộc có mối quan hệ gì?
09:51Tìm được Lan Y Người Hồ chưa?
09:53Mọi chuyện đều làm theo lời dẫn của Tô Nương Tử.
09:58Giao cây này cho Minh Thư Đơn Tử ở qua Lãng Cát.
10:07Cô ấy chắc chắn sẽ đến.
10:28Tô Nương đi.
10:30Cô có việc gì thì nói nhanh lên.
10:32Mối quan hệ giữa chúng ta không phải là kiểu có thể cùng ngồi ăn cơm trò chuyện.
10:35Cô vội gì chứ?
10:37Giờ là cô nên cầu sinh ta mới phải.
10:44Cô đã biết mình không phải là con gái của Lục gia, đúng không?
10:48Vậy thì đã sao?
10:50Ta đã biết mình không phải là con gái của Lục gia, đúng không?
10:54Vậy thì đã sao?
10:56Ta được mẫu thân và quân trưởng thương yêu.
10:59Cả đời ta đều là con gái của Lục gia.
11:01Đừng nói một đằng nghĩ một nẻo.
11:03Cô biết đọc sách với chữ, không có gì lạ.
11:06Nhưng cô vừa biết thiết kế trang sức, còn mở đường qua Lãng Cát.
11:10Đây là tài năng mà một cô gái nhà nghèo có nổi sao?
11:25Ta không biết Lục Đại ca giải thích với cô về chiếc dòng vàng này như thế nào.
11:28Nhưng tay nghệ và chất liệu đều là thượng hạng.
11:31Sao nó lại trở thành vật tùy thân của cô được?
11:36Cô họ Giảng, tên là Giảng Minh Thư, là con gái của Phú hộ Giang Lâm, Giảng Kim Hải.
11:42Cũng từng là trưởng quầy nâng tử của tiệm vàng Giảng Thị.
11:46Giảng...
11:51Giảng Kim Hải.
11:55Giảng Kim Hải.
11:58Quýnh ấy làm sao vậy?
12:00Giảng...Giảng ngoại kia...đã qua đời rồi.
12:06Ông ấy đã mất rồi.
12:09Sao cô lại biết?
12:12Năm đó lúc ta về Giang Lâm, tìm chứng cứu phụ thân để lại.
12:17Chính mắt ta đã chứng kiến tất cả.
12:20Không chỉ Giảng Giang ngoại chết tạm,
12:23mà toàn bộ 37 mạng người của Giảng gia đều bị giết chết.
12:30Giờ đây Giảng gia chỉ còn lại có mình cô.
12:42Không thể nào, Minh Thư.
12:46Cô luôn trách mắn ta không nên vì trả thù mà làm đường lạc đối.
12:50Nhưng nếu cô biết thân thế của mình,
12:52cô thật sự có thể nhắm bắt làm ngơ không quan tâm được sao?
12:55Vậy Quýnh của ta?
12:57Lục Thắng, Quýnh ấy và ta có quan hệ gì?
13:00Sao lại dẫn ta là mũi mũi?
13:02Quýnh ấy từng học ở thư viện Giảng gia.
13:05Hai người quen nhau từ nhỏ.
13:07Còn tại sao Quýnh ấy giữ cô bên cạnh?
13:11Chắc hẳn cô cũng biết Quýnh ấy thề sẽ giải quan cho ân sư.
13:14Thế thì đã sao?
13:16Vì cô có chứng cứ của vụ án phụ thân ta.
13:20Năm đó cha ta giàu ngục,
13:22từng nói nơi giấu chứng cứ với lĩnh tôn.
13:25Ông ấy bị giết cũng vì lý do này.
13:27Còn giờ đây,
13:29có lẽ cô là người duy nhất trên đời này biết chuyện này.
13:33Thế nên Lục Đại ca cứu cô không phải vì cô,
13:36mà là vì ta,
13:38vì lất lại vụ án cho phụ thân ta.
13:40Tao không tin.
13:41Cô nói vậy để lợi dụng ta.
13:43Sự thật chính là như vậy.
13:44Ta lừa cô làm gì?
13:46Quýnh ấy bảo vệ ta là thật.
13:48Quýnh ấy chọn không nói với ta,
13:49cũng là vì Quýnh ấy có nỗi khổ riêng.
13:51Tô Đựng Ly,
13:52tại sao ta phải để cho cô đi gián chứ?
13:54Lẽ nào cô không muốn hồi phục trí nhớ,
13:55tìm kiếm chân tướng?
13:57Phụ thân và người nhà của cô chết thầy thảm như vậy.
14:00Cô thật sự có thể không quan tâm sao?
14:03Hoặc là,
14:04rõ ràng cô có thể giúp độc thảm.
14:06Lẽ nào cô vẫn giả vờ không hay biết,
14:07nhưng Quýnh ấy không thể lặp lại vụ án,
14:09mà bước đi được khó khăn sau.
14:10Tô Đựng Ly, rốt cuộc cô muốn thế nào?
14:17Không phải ta muốn thế nào,
14:20mà là cô định làm thế nào.
14:37Dù thế nào chăng nữa,
14:38ta cũng nên cảm ơn cô vì chuyện này.
14:42Không cần đâu.
14:45Ta làm vậy cũng không phải vì cô.
14:53Đến hôm nay,
14:55mình mới hiểu ý nghĩa sâu xa
14:57của việc Quynh tặng mình chiếc hộp giông u này.
15:01Quynh ấy mong mình quên hết đau khổ trong quá khứ.
15:05Nhưng nỗi đau việc môn thì làm sao mà quên được.
15:07Mình nhất định phải điều tra rõ ràng thân thế của mình.
15:11Nếu có thể giúp Quynh ấy tìm được chứng cứ,
15:13chẳng phải càng tốt sao?
15:26Biểu Quynh!
15:28Văn An!
15:29Sao mùi rảnh rội đến phủ thế này?
15:33Sáng sớm nay,
15:34ta phát hiện những thứ này ở Hoa Lạnh Cáp.
15:36Mình thường viết thư
15:38bảo ta giao lại cho Quynh.
15:45Thanh triệu!
15:46Cảm ơn Quynh đã yêu mến.
15:48Ta sẽ khắc nghi tình cảm này.
15:50Nhưng thương lỗi ta không thể đáp lại.
15:52Mong Quynh tìm được mối lương duyên khác,
15:54mãi mãi hạnh phúc.
15:55Minh Thư.
16:00Ta sẽ đi tìm cô ấy.
16:02Với tính cách của cô ấy,
16:04không đến mức không dám đích thần
16:05nói với ta những lời này.
16:06Đợi đã!
16:07Nếu cô ấy muốn gặp Quynh,
16:09sao còn bảo ta giao cho Quynh?
16:11Quynh nghĩ mà xem.
16:12Nhưng mấy hôm trước gặp mặt chẳng bình thường.
16:14Tại sao lại độc hồn như vậy?
16:16Chuyện tình cảm giống khó lường cơ mà.
16:19Minh Thư nói với ta,
16:21mấy hôm nay cô ấy sẽ không đến Hoa Lạnh Cáp.
16:24Chắc là sợ ta hỏi này, hỏi nọ.
16:27Biểu Quynh à!
16:28Quynh bình tĩnh đi!
16:30Nếu trong lòng Quynh thật sự buồn bực,
16:32chỉ bằng ta uống rượu cùng Quynh.
16:39Quynh đi đâu vậy?
16:40Mũi không cần lo.
16:51Thủy Dương Phi,
16:52Minh Thư đâu rồi?
16:54Hôm nay Minh Thư không có đến Hoa Lạnh Cáp.
16:56Cô ấy nói là mấy hôm nay đều sẽ không đến.
16:58Lục công tử không biết, sao không?
17:00Cô ấy còn nói gì nữa?
17:02Cô ấy còn nói trả lại trăm thủ dung
17:04mà Biểu Quynh đã tặng.
17:08Đã tặng.
17:20Mẹ, Quynh,
17:21con xa nhà vài ngày,
17:22mọi việc đều tốt.
17:23Xin đừng giỡn mông.
17:24Minh Thư,
17:26con bé này đi đâu được chứ?
17:30Lục Thắng,
17:32tặng gì?
17:33Đại lý tử đi thân mời.
17:35Hôm nay ta trực sông muộn,
17:36Quynh đã trực ca đêm vừa nhận được đó.
17:38Ta vừa nhìn thấy gợi tiền về Trạm Hoài Ân,
17:40liền cảm thấy kỳ lạ.
17:41Lên mau chống văn đến cho Quynh.
17:44Lục Đại ca,
17:45Minh Thư theo ta về Giang Lâm.
17:47Xin đừng mông nhớ.
17:48Tôi đừng đi.
17:50Quynh đưa Minh Thư về Giang Lâm rồi.
17:52Ơ, ơ kìa,
17:53Quynh muốn làm gì vậy?
17:55Không được.
17:57Bây giờ con phải đi Giang Lâm đón Quynh về.
17:59Ê!
18:00Trắng!
18:01Hẳn nhi!
18:10Giảng gia.
18:29Nơi này tính là nhà cũ của Giảng gia.
19:00Giảng gia.
19:01Giảng gia.
19:02Giảng gia.
19:03Giảng gia.
19:04Giảng gia.
19:05Giảng gia.
19:06Giảng gia.
19:07Giảng gia.
19:08Giảng gia.
19:09Giảng gia.
19:10Giảng gia.
19:11Giảng gia.
19:12Giảng gia.
19:13Giảng gia.
19:14Giảng gia.
19:15Giảng gia.
19:16Giảng gia.
19:17Giảng gia.
19:18Giảng gia.
19:19Giảng gia.
19:20Giảng gia.
19:21Giảng gia.
19:22Giảng gia.
19:23Giảng gia.
19:24Giảng gia.
19:25Giảng gia.
19:26Giảng gia.
19:27Giảng gia.
19:28Giảng gia.
19:29Giảng gia.
19:30Giảng gia.
19:31Giảng gia.
19:32Giảng gia.
19:33Giảng gia.
19:34Giảng gia.
19:35Giảng gia.
19:36Giảng gia.
19:37Giảng gia.
19:38Giảng gia.
19:39Giảng gia.
19:40Giảng gia.
19:41Giảng gia.
19:42Giảng gia.
19:43Giảng gia.
19:44Giảng gia.
19:45Giảng gia.
19:46Giảng gia.
19:47Giảng gia.
19:48Giảng gia.
19:49Giảng gia.
19:50Giảng gia.
19:51Giảng gia.
19:52Giảng gia.
19:53Giảng gia.
19:54Giảng gia.
19:55Giảng gia.
19:56Giảng gia.
19:57Giảng gia.
19:58Giảng gia.
19:59Giảng gia.
20:00Giảng gia.
20:01Giảng gia.
20:02Giảng gia.
20:03Giảng gia.
20:04Giảng gia.
20:05Giảng gia.
20:06Giảng gia.
20:07Giảng gia.
20:08Giảng gia.
20:09Giảng gia.
20:10Giảng gia.
20:11Giảng gia.
20:12Giảng gia.
20:13Giảng gia.
20:14Giảng gia.
20:15Giảng gia.
20:16Giảng gia.
20:17Giảng gia.
20:18Giảng gia.
20:19Giảng gia.
20:20Giảng gia.
20:21Giảng gia.
20:22Giảng gia.
20:23Giảng gia.
20:24Giảng gia.
20:25Giảng gia.
20:26Ngài quấy cặp kê
20:29y phục lọn lẫy.
20:31Trang sức rực rở.
20:33Giảng lọn gia còn mờ dô số danh sĩ hươu thân.
20:38Có thể nói là, vô cùng hoàn trang.
20:43Chỉ tiếc, là Giảng gia ở Giang Long
20:47hiển hách một thời,
20:50chỉ sau một đêm,
20:53đã hoàn toàn thay đổi.
20:56Cô nhớ kỹ lại xem, có nhớ ra điều gì không?
21:07Cô nhìn kỹ chỗ này đi, nơi đây là nhà của cô.
21:10Cô chính là Vạn Bình Thư, con gái của Vạn già.
21:22Cô nhìn kỹ đi.
21:26Cô thật sự không nhớ ra chuyện gì sao?
21:32Phụ thân của cô là Vạn Kim Hải.
21:34Mối thân của cô mất xốn, trong nhà có một chi nương.
21:37Kỳ nữ từ nhỏ lớn lên của cô, tên là Tiểu Thanh Định.
21:40Tiểu Thanh Định, lẽ nào cô không có một chút ấn tượng nào sao hả?
21:43Vạn Bình Thư, nơi đây là nhà của cô, là nơi cô lớn lên từ bé.
21:46Cô không thể không có chút ấn tượng nào.
21:48Vạn Bình Thư, cô nhìn đi.
21:50Cô nhớ kỹ lại đi.
21:51Vạn Bình Thư, phụ thân của cô là Tiểu Thanh Định.
21:54Cô nhớ kỹ lại đi.
21:55Vạn Bình Thư, phụ thân của cô là Vạn Kim Hải.
21:57Cô nhớ kỹ lại đi.
21:59Cô nhớ kỹ lại đi.
22:00Cô nghĩ kỹ đi.
22:01Vạn Bình Thư, cô mở mắt nhìn xem.
22:03Đây là nhà của cô.
22:04Cô nghĩ kỹ đi, Vạn Bình Thư.
22:06Đừng ép cô ấy nữa.
22:07Còn ép nữa là cô ấy phát điên đó.
22:09Dù thần tiên hạ phàm, cũng không cứu được cô ấy đâu.
22:14Ta xin lỗi.
22:15Ta xin lỗi.
22:18Bình Thư.
22:20Bình Thư.
22:22Bình Thư.
22:25Đây là Dĩ Lan Yên, người hộ từ Tây Dược mà ta mời đến cho cô.
22:28Ông ấy có y thuật đặc biệt chuyên trị bệnh cho cô.
22:31Có thể thử được giúp cô là những chuyện cũ trong quá khứ.
22:36Cô có muốn thử không?
22:43Ta muốn...
22:44Đi vào phía trước.
23:08Đừng sợ.
23:10Cô sẽ nhìn thấy một cánh cửa.
23:20Mở cửa ra.
23:22Mở cửa ra.
23:39Chào mừng trưởng quầy đương tử.
23:51Tiệm vàng gián thị.
24:22Giọng sao cũng không giống thời niên thiếu nữa.
24:24Cả mụ và ta đều có những việc riêng phải làm.
24:26Khuôn hồ tặng hơn mụ dài tuổi.
24:28Cũng biết là phải tránh điều ra tiếng giao.
24:30Điều ra tiếng giao gì cơ chứ?
24:32A-Thanh Kha-Kai đừng xa cách với ta như vậy.
24:40Huynh mang trí lớn, khiếp chặn níu chân.
24:43Lần này biệt li, giọng có gặp lại, cũng chỉ là người dân.
24:46Nguyện huynh ngày sau như tre trúc, cứ mãi dương cao.
24:51Cùng chúc giãn đương tử, sớm gặp được duyên lành, kết mối lương duyên.
25:05Huynh đi đi.
25:16Đã thấy chưa?
25:18Đã bước vào sâu trong tâm trí của cô ấy.
25:22Lại động tới thức tình lục dục, làm cô ấy không kìm được mà rơi lệ.
25:27Huynh đi đi.
25:46Huynh bảo vệ giãn mươi tư và năng y người hồ.
25:48Thuốc hồn không thể bị gián đoạn.
25:50Để ta đi.
25:51Cẩn thận.
25:56Đi.
26:02Có chuyện gì thế?
26:03Ta cũng không biết nữa.
26:27Chúng ta mau chạy thôi, một hộ dây như khắn không cản được đâu.
26:30Nếu không lát nữa sẽ chết hết đó.
26:32Nếu giờ ông dừng lại, ta sẽ giết ông ngay lập tức.
26:39Chạy mau.
26:56Đi nào.
27:26Lục đại ca.
27:46Lục đại ca, bảo vệ giãn mươi tư và năng y người hồ không thể bị gián đoạn.
27:57Lục đại ca, bảo vệ giãn mươi tư và năng y người hồ không thể bị gián đoạn.
28:07Lục đại ca.
28:09Lục đại ca.
28:26Lục đại ca, bảo vệ giãn mươi tư và năng y người hồ không thể bị gián đoạn.
28:34Bắt chúng.
28:36Nhanh lên.
28:37Đuổi theo.
28:40Đừng chạy.
28:43Minh Sư.
28:46Minh Sư.
28:47Minh Sư.
28:48Lục đại ca, tôi...
28:49Bây giờ tôi không có thời gian để nghe Mũi nói.
28:52Tốt nhất là Mũi nên cầu cho Mũi ấy bình an vô sự.
28:57Tốt nhất là Mũi nên cầu cho Mũi ấy bình an vô sự.
29:05Công tử người yên tâm.
29:06Tiểu nước tự chuyển hào tổn tinh thần quá độ mà thôi.
29:09Lão Phu đã chăm cứu cho cô ấy rồi.
29:11Đi ngơi dài hơn là được.
29:26Đi ngơi dài hơn là được.
29:41Lục đại ca, Minh Sư không sao chứ?
29:42Rõ ràng ta đã nói với Mũi.
29:43Mũi ấy không chịu nổi kích động.
29:44Không thể cường ép hồi phục trí nhớ.
29:45Không thể cường ép hồi phục trí nhớ.
29:47Huống hồ Mũi cũng biết ở văn lâm lúc nào cũng có người muốn giết Mũi ấy.
29:49Mũi còn cố chấp như vậy.
29:50Mũi còn cố chấp như vậy.
29:51Tôi đừng đi.
29:53Mũi quá đáng lắm.
29:56Huynh không nói cho Mũi biết chân tướng.
29:57Mũi chỉ có thể tự tìm cách thôi.
29:59Nhưng cũng không có nghĩa là Mũi có thể hại Mũi ấy.
30:01Mũi có biết người mình suốt nửa đang hại chết Mũi ấy không?
30:05Xin lỗi.
30:08May mà Mũi vẫn biết gửi thư báo cho ta.
30:11Nếu Mũi ấy có mệnh hệ gì,
30:12thì ta không biết mình sẽ làm ra chuyện gì nữa.
30:16Xin lỗi, Lục đại ca.
30:19Mũi biết Huynh quan tâm đến Mũi ấy,
30:20nên Mũi mới nghỉ rất lâu trước khi đến.
30:22Mũi vẫn quyết định nói với Huynh.
30:25Hơn nữa,
30:26Mũi không hề có ý hạm hại Minh Thư.
30:29Chỉ là có thể cho cô ấy chứng thứ mà Giảng Kim Hải để lại.
30:32Tính mạng cô ấy cũng rất quan trọng đối với Mũi.
30:36Mũi chỉ quan tâm mục đích của bản thân mà thôi.
30:38Trước kia ta không quan tâm Mũi lợi dụng người khác để báo thuộc.
30:41Nhưng Mũi ấy thì không được.
30:42Mũi ấy hoàn toàn vô tội trong vụ án của ân sư.
30:46Mũi ấy không thể bị lợi dụng.
30:51Đâu phải một mình Mũi tự ý làm chuyện này.
30:53Đây là quyết định chung của ta và cô ấy.
30:56Có lẽ Lục Đại ca còn chưa biết.
30:59Thật ra Minh Thư đã biết cô ấy không phải quên Mũi rượu của Huynh rồi.
31:04Cô ấy vẫn luôn tìm kiếm thân thế của bản thân.
31:08Ngay cả khi bây giờ Mũi không nói gì,
31:10thì sớm muôn việc cô ấy cũng tìm ra chân tướng.
31:13Mũi tự ý quyết định như vậy, không sợ ta và mẹ lo lắng sao?
31:16Thế Huynh thì sao?
31:17Huynh có hỏi Mũi trước khi quyết định bất cứ điều gì,
31:19không giấu Mũi bất cứ chuyện gì hay sao?
31:21Mũi cứ đi làm việc Mũi muốn làm.
31:23Ta sẽ giúp sức bảo vệ an toàn cho Mũi.
31:27Huynh à, sao Huynh lại đối xử với Mũi tốt như vậy?
31:33Mũi có gì chứ?
31:46Đau đầu quá.
31:48Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
31:52Mũi có gì chứ?
32:05Hình như mình nhớ ra chuyện gì đó trong mơ.
32:08Sao tỉnh dậy lại không nhớ gì nữa?
32:12Ta không quan tâm nếu Mũi hại cô ấy vì lý do gì.
32:15Ta tuyệt đối sẽ không tha thứ cho Mũi.
32:17Nhưng cô ấy đã biết thân thế của mình rồi.
32:19Tại sao không dân cơ hội này đẩy cô ấy lên một bước?
32:21Chỉ cần cô ấy hồi phục trí nhớ là có thể có được chứng cứ trong tài giảng diện ngoại.
32:25Điều án ta nhanh chóng lật lại.
32:26Chứng cứ trong tài giảng diện ngoại dĩ nhiên là quan trọng.
32:28Nhưng bây giờ cô ấy sống tiếp đã không dễ dàng gì.
32:31Sao có thể cưỡng ép được chứ?
32:37Mũi tỉnh rồi hả?
32:39Minh Sư, cô sao rồi?
32:40Cô nhớ ra chuyện gì không?
32:42Không có chút ký ức nào sao?
32:47Thật sự xin lỗi.
32:49Khiến cho mọi người thất vọng rồi.
32:51Bây giờ Mũi chỉ chắc chắn rằng mình là người giảng gia.
32:53Cả nhà Mũi không còn ai hết.
32:57Mọi người mau đi đi, Mũi muốn yên tĩnh một mình.
32:59Minh Sư, Mũi đừng quên.
33:04Ta cũng là người nhà của Mũi.
33:10Từ khi biết chúng ta không phải là Huynh Mũi ruột,
33:13Mũi cứ đoán mãi
33:15rằng tại sao Huynh lại chăm sóc Mũi như Mũi Mũi ruột.
33:18Hóa ra là do Mũi có chứng cứ có thể giúp Tô Gia lật lại vụ án.
33:23Không gì Mũi nghĩ đâu.
33:26Trong đó còn rất nhiều lý do.
33:27Nếu Mũi muốn nghe thì ta sẽ dần dần kể lại cho Mũi.
33:29Hai ta giống dĩ chẳng phải là thân thích.
33:32Không cần biết là lý do gì.
33:33Huynh cứu Mũi, chăm sóc Mũi bấy lâu nay
33:36đã là ưng nghĩa lớn với Mũi rồi.
33:38Huynh yên tâm, Mũi đã biết Huynh muốn gì rồi.
33:41Đương nhiên Mũi sẽ cố gắng hết sức để giúp Huynh.
33:44Coi như là báo đáp.
33:45Ta không cần Mũi báo đáp.
33:48Ta đối xử với Mũi thế nào?
33:50Mũi thật sự không biết sao.
33:53Mấy người đi đi, ta không muốn gặp ai hết.
34:05Cả nhà Giảng gia bị giết hại.
34:08Giảng gia ở Văn Lâm diễn hết một thời.
34:11Chỉ qua một đêm, đã không còn tồn tại nữa.
34:16Minh Thư.
34:20Mũi đã nói là bây giờ không muốn gặp ai cơ mà.
34:22Vậy thì ta sẽ ở đây.
34:26Không làm phiền Mũi đâu.
34:28Mũi yên tâm, ta sẽ không đi đâu.
34:30Dù Mũi có đuổi ta thế nào, ta cũng sẽ không đi.
34:45Ta vẫn là huynh trưởng mà Mũi có thể hoàn toàn tin tưởng.
34:53Thấy buồn thì cứ nói ra đi.
34:57Nếu không muốn nói,
35:00thì Huynh sẽ ở bên cạnh Mũi.
35:06Vậy Huynh nói cho ta biết,
35:08trong vụ án cả Giảng gia bị giết hại,
35:10phòng thủ đã giết cả nhà ta rốt cuộc là ai?
35:12Hãy nói hết tất cả những gì Huynh biết cho ta nghe.
35:16Mũi có chắc là muốn nghe luôn bây giờ không?
35:25Ta vẫn luôn truy xét vụ án này.
35:27Kẻ gây án là một nhóm Sơn Tạc.
35:30Nhưng vậy sao Cao Tri Phủ lại kết án Giảng gia thông đồng với Sơn Tạc?
35:34Ta nghi ngờ.
35:36Sơn Tạc cấu kết với Quang Phủ.
35:38Cao Sĩ Tài.
35:40Hắn có thù với Giảng gia sao?
35:42Cao Sĩ Tài từng du khống ân sư.
35:45Nên mới có địa dị ngày hôm nay.
35:47Chắc chắn hắn biết rằng trong tai Giảng viên ngoại
35:50có chứng cứ liên quan đến vụ án Tô Gia.
35:52Lần này ta đến Giang Lâm,
35:54một là để tìm Mũi,
35:56hai là vì muốn điều tra kỹ Cao Sĩ Tài.
35:59Ta chắc chắn sẽ trừng kỹ án theo pháp đục.
36:06Vậy Huynh hãy giúp ta một việc.
36:08Mũi nói đi.
36:11Ta muốn thấp hương cho người nhà.
36:16Mũi
36:39Lục Thắng
36:42Lục Thắng
36:43Huynh quá ít kỹ rồi.
36:45Rõ ràng Huynh biết nếu Minh Tư biết rõ thân Phật
36:47thì sẽ đau lòng lên như thế nào.
36:49Huynh bình tĩnh lại đi. Ta còn chưa hỏi Huynh đó.
36:51Có phải Huynh nói cho Mũi ấy không?
36:53Sao có thể được? Ta tự đào mộ cho mình để cho Huynh hy vọng hả?
36:56Trước mắt nói những chuyện này chẳng có ý nghĩa gì.
36:58Tất cả đều do Huynh.
37:00Huynh là huynh trưởng.
37:02Ta chẳng biết gì tâm tư của Mũi ấy.
37:04Chuyện này đúng là lỗi của ta.
37:06Nhưng Thanh Triệu
37:08Huynh đến rồi hả?
37:10Đúng vậy Minh Tư.
37:12Hai người đang làm gì thế?
37:15Huynh của Mũi chuẩn bị đồ ăn sáng cho Mũi đó.
37:17Ngồi xuống ăn đi.
37:19Ăn một chút đi.
37:21Là bánh gạo mà Mũi thích đó.
37:34Minh Tư,
37:36ta mang bánh gạo mà Mũi thích ăn tới đây.
37:40Mũi xem có muốn ăn không?
37:42Cảm ơn Huynh Thanh Triệu.
37:44Ta không muốn ăn đâu.
37:46Minh Tư,
37:48từ khi Mũi đi,
37:50ta chẳng thèm ăn gì.
37:52Mũi xem nè, ta đói nên gậy hẳn đi rồi đó.
37:55Tối qua ta lại đi đường cả đêm.
37:57Bây giờ lại đói meo rồi.
37:59Mũi không ăn thì ta cũng không ăn.
38:02Coi như Mũi ăn cùng với ta đi.
38:06Mũi không ăn thì ta cũng không ăn.
38:17Huynh ở bên cạnh Mũi ấy nhé.
38:19Ta ra ngoài xem thử có món gì mà Mũi ấy thích ăn không.
38:30Minh Tư, ăn nhiều vào đi.
38:36Sao hắn lại theo đến đây vậy?
38:40Đi cùng Thủy Dương.
38:42Đến giang làm điều tra.
38:44Sốc ruột muốn gặp Minh Tư.
38:46Nên cởi ngựa cả đêm dội đến đây đó.
38:49Ta nói cho Huynh nghe.
38:50Sao phải khổ cực vậy?
38:51Vừa cứu người ta lại vừa bị thương.
38:53Bây giờ khó khăn lắm.
38:54Mới không bị mối quan hệ Huynh-Mũi tràn bộ.
38:55Giờ lúc quan trọng như thế này,
38:57lại dường chỗ cho người khác.
38:59Ta chẳng hiểu nổi Huynh.
39:01Minh Tư vừa biết cân thế của mình.
39:03Tâm trạng không tốt.
39:05Huynh không nhìn ra sao?
39:07Thanh Chiều giỏi ăn uổi mùi ấy hơn ta nhiều.
39:10Nhưng mà...
39:11Được rồi.
39:12Bây giờ không phải là lúc game tuôn.
39:14Để Minh Tư khỏe lại mới là quan trọng nhất.
39:29Mộ của Giảng công Giang Lâm quý Kim Hải.
39:32Mộ của Phúc Quý.
39:33Mộ của Tiểu Thanh Đình.
39:36Mộ của Giảng công Giang Lâm quý Kim Hải.
39:40Chính là nơi này.
39:43Sau khi Giảng gia xảy ra chuyện,
39:45do bị tội danh thông đồng với Sơn Tạc,
39:47nên không được vào phần mộ của Tổ tiên.
39:49Nhờ phong thúc.
39:52Cũng chính là cha của ưng Đại ca Mũi
39:54giúp họ cơm từng thi thể
39:57chôn tại nơi này.
40:06Giảng Kim Hải.
40:12Chính là cha của Mũi đó.
40:14Ông ấy hay làm việc thiện,
40:16xây dựng trường tư Giảng gia,
40:19giúp đỡ rất nhiều học trò bình dân.
40:23Nhờ đó mà ta cũng được giúp đỡ nhiều.
40:28Hơn nữa ở Giang Lâm,
40:30ông ấy nổi tiếng là thương Mũi,
40:31còn để Mũi làm trưởng quầy nâng tử
40:33trong tiệm vàng Giảng thị.
40:36Vậy nên ở Giang Lâm,
40:38Mũi còn là nữ trưởng quầy nổi tiếng.
40:48Vậy còn mẹ của Mũi thì sao?
40:51Sao lại không thấy bà ấy?
40:54Lên đường mất sớm,
40:56nên được chôn ở phần mộ Giảng gia.
40:58Bà ấy cũng vô cùng lương thiện.
41:03Khi ta và mẹ vừa đến Giang Lâm,
41:05vô cùng nghèo khổ,
41:07không có nơi ở cố định,
41:09là bà ấy từ bi,
41:11nên đã tuyển mẹ ta vào làm thợ thiêu ở Giảng gia,
41:14cho nên chúng ta mới có nơi để ở.
41:18Quá ra hai nhà chúng ta kết duyên như vậy.
41:22Nói thấy thì,
41:24cũng coi như là bạn từ thổ bé rồi.
41:26Đúng vậy.
41:31Ngoài một phía sau là Giảng quảng gia.
41:35Ông ấy ở Giảng Phụ suốt mười mấy năm rồi.
41:41Vì đó,
41:43là khỉ nữ thân cần của Mũi, Tiểu Thanh Đình.
41:46Trước kia, Mũi đi đâu,
41:48cũng dắt theo cô ấy.
41:56Mũi không tin.
42:02Những người được chôn ở đây,
42:05giống vậy là người gần gũi với Mũi nhất.
42:08Mũi nên đau lòng mới phải.
42:11Tại sao?
42:15Tại sao Mũi lại chẳng nhớ nổi giọng nói của họ?
42:18Mũi không nhớ nổi khuôn mặt của họ.
42:22Mũi chẳng, chẳng nhớ gì hết.
42:24Mũi đừng tự trách mình.
42:27Không phải lỗi của Mũi.
42:32Bọn họ,
42:34sẽ không trách Mũi đâu.
42:37Người thân của Mũi,
42:39chỉ hy vọng Mũi có thể tiếp tục sống tốt.
42:54Tại sao Mũi lại chẳng nhớ nổi giọng nói của họ?
43:24Những người được chôn ở đây, giống vậy là người gần gũi với Mũi nhất.
43:30Những người được chôn ở đây, chẳng nhớ gì hết.
43:35Tại sao Mũi lại chẳng nhớ nổi giọng nói của họ?
43:42Người thân của Mũi, chẳng nhớ gì hết.
43:48Những người được chôn ở đây, chẳng nhớ gì hết.
43:55Tại sao Mũi lại chẳng nhớ nổi giọng nói của họ?
44:00Những người được chôn ở đây, chẳng nhớ gì hết.
44:07Tại sao Mũi lại chẳng nhớ nổi giọng nói của họ?
44:12Tại sao Mũi lại chẳng nhớ nổi giọng nói của họ?
44:18Tại sao Mũi lại chẳng nhớ nổi giọng nói của họ?
44:24Tại sao Mũi lại chẳng nhớ nổi giọng nói của họ?
44:30Tại sao Mũi lại chẳng nhớ nổi giọng nói của họ?
44:36Tại sao Mũi lại chẳng nhớ nổi giọng nói của họ?
44:42Tại sao Mũi lại chẳng nhớ nổi giọng nói của họ?
45:12Tại sao Mũi lại chẳng nhớ nổi giọng nói của họ?
45:18Tại sao Mũi lại chẳng nhớ nổi giọng nói của họ?
45:24Tại sao Mũi lại chẳng nhớ nổi giọng nói của họ?
45:31Tại sao Mũi lại chẳng nhớ nổi giọng nói của họ?

Được khuyến cáo