Đi đến trình phátĐi đến nội dung chínhĐi đến chân trang
  • Hôm qua

Danh mục

🎥
Phim ngắn
Phụ đề
00:00Nếu không sống vì người, ai cần danh tiếng lẫy lừng khắp chính châu?
00:15Tình yêu hiến trọng cho ai, mới không ổn đời này vô địch.
00:20Đỉnh cao chát giót sẽ khiến lòng ta hụt hẫn, dốc hết tất cả.
00:28Muốn cùng người, sống chết không rời.
00:33Chẳng lẽ tình yêu mới là đích đến của kiếp sống này?
00:38Câu sao ta càng chiến đấu, càng thấy lòng này khổ đau.
00:43Chẳng thể có được tháng ngày bệnh viện, người hứa hẹn trao ta.
00:50Vậy thà chẳng, đào rơi trên đường trở lại.
00:54Bước vào cõi lòng người, chứ chẳng phải tầng mây.
00:59Dựt qua từng lớp sương gian lưới.
01:03Khóa chặt, thắng thua và thiện ác cõi đời này.
01:08Bên nào quan trọng, chỉ có tình yêu mới trao ta trời cao biển rộng.
01:17Chỉ làm anh hùng của riêng người.
01:25Bộ phim Khom Lưng
01:31Tập 4
01:33Nếu không tại Đám Kiều ta các người bội tính.
01:36Sao cha và huynh trưởng ta có thể chết thảm trên chiến trường?
01:40Sao mẫu thân ta lại đau lòng mà bỏ mạng?
01:46Sao ta lại phải trở thành đứa mồ côi đi dành đồ ăn với sói?
01:52Vậy nên, người Kiều Gia đều đáng chết.
01:58Tập 5
02:17Chúa Cổng, tại sao?
02:21Chính Cổ ta đã cứu Tân Đô.
02:29Tập 6
02:38Chúa Cổng có lệnh bắt Kiều Thị giết chết Tế Cơ.
02:49Lục xóa kỹ cho ta.
02:51Bắt Kiều Thị giết chết Tế Cơ.
02:54Lục xóa kỹ toàn thành.
02:56Kiều Thị giết chết Tế Cơ.
03:16Biểu mùi.
03:27Biểu mùi.
03:48Biểu mùi.
03:49Mau lại đi, ta bảo vệ mùi.
03:57Biểu mùi.
03:59Năm mười ba tuổi, ta đến Kiều Gia lánh nạn.
04:02Đến mười tám tuổi thì về nước lương nhai.
04:05Năm năm sống ở Kiều Gia.
04:09Là khoảng thời gian vui vẻ nhất đời ta.
04:14Tình cảm ta dành cho mùi.
04:16Có trời đất chính giám, ba kiếp không đổi thay.
04:21Ta biết.
04:23Bây giờ mùi có rất nhiều điều kiên về.
04:26Đừng sợ.
04:28Ta đã nghĩ xong rồi.
04:30Chỉ cần mùi theo ta.
04:32Ta có thể nhờ như mọi chuyện chưa từng xảy ra.
04:37Chúa Công, Ngài không nói gì à?
04:43Lại đây.
04:45Thà đừng nói còn hơn.
04:54Mang mang.
05:02Ta coi mùi như báo dựt.
05:24Nhưng lại coi mạng dân chúng như sâu kiến.
05:29Bắn!
05:53Bắn tên!
05:55Dừng tay!
05:57Giết!
05:59Giết!
06:01Thế tử muốn hận đoạt vợ.
06:03Ngày sau tức báo.
06:04Đi thôi!
06:05Đi!
06:06Giết!
06:07Giết!
06:08Bảo vệ Thế tử!
06:09Đi!
06:11Giết!
06:12Giết!
06:24Giết!
06:25Giết!
06:26Giết!
06:49Lưu tật, đừng chạy!
06:51Kiu, chúng ta đi bắt hắn.
06:53Giết!
06:54Giết!
06:55Giết!
07:08Vậy có đau không?
07:13Chỗ này thì sao?
07:19Yếu ớt.
07:21Như bọn ta trên chiến trường.
07:23Có người gãy chân rồi, xương trắng lòi cả ra.
07:26Dẫn lếp giải bó lại tiếp tục chiến đấu.
07:29Chút thương tích này, cô khóc gì chứ?
07:34Tại, đều tại ta.
07:37Tại một nữ tử khuê cát như ta.
07:40Không giỏi như các tướng sĩ trong quân Doanh Nguy Hậu.
07:44Toàn thân gãy xương rồi còn nắng lại.
07:46Luyện được thân thể cứng như thép.
07:48Nên ta mới không xứng bằng chuyện hôn nhân với ngài.
07:51Cô cũng không cần nói mỉa mai như vậy.
08:03Ta khóc không phải vì những vết thương này.
08:05Chút thương tích này của ta, so với tính mạng người dân, thì chẳng là gì cả.
08:09Vậy thì vì cái gì?
08:12Ta chỉ không ngờ, sau khi tự biệt ở Tân Đô, chúng ta còn có thể gặp lại nhau.
08:18Nếu bằng nãy, ta bị Nguy Kieu bắn chết,
08:21ta đã không được nghe những lời hay ý đẹp bây giờ của ngài rồi.
08:24Không phải ta cản hắn rồi sao?
08:26Vậy còn giết Kiều Thị, cả Tết Cờ gì đó thì sao?
08:30Ngài đúng là thà giết nhầm, chứ không bỏ sót.
08:33Ngài còn chẳng có chứng cứ, đã kết luận là ta bỏ trốn dưới lưu diễm.
08:37Ổn cho ta còn giúp ngài đốt đốn lưu quỳnh kia.
08:39Ta, ta còn giúp ngài tấn công Thành.
08:43Còn chẳng phải do cô lo chuyện bao đồ mà.
08:47Chuyện nhà Minh, nào đến lượt một nữ tử như cô tham gia vào.
08:51Sít nửa chết ở đây rồi, tính mạng của mình ta,
08:54đâu bằng tính mạng của vô dạng dân chúng.
08:56Kiều gia ta giống yêu thương bảo vệ,
08:58yêu thương bảo vệ dân chúng, yêu thương bảo vệ tướng sĩ,
09:01quyết không để ai chết ổn.
09:03Bây giờ là vậy, 14 năm trước cũng là vậy.
09:11Được rồi, coi như ta lo chuyện bao đồng, được chưa?
09:16Đều tại một nữ tử như ta không thể lấy một địch mười.
09:19Nên mới bị người ta bắt đi ở cổng Thành Tân Đô.
09:22Cũng tại ta chân tay chậm chạp,
09:24làm lỡ việc tiếp quản bàn ấp của ngài.
09:27Giờ còn phải để ngài chăm sóc ta.
09:29Được rồi, đừng ra dễ đáng thương ở đây nữa.
09:35Lên đi, ta cổng cô về.
09:40Sao ta dám?
09:41Đừng nói nhảm, lên đi.
09:46Đừng nói nhảm.
10:17Đừng giải dụa.
10:22Nguy hậu bây giờ hoàn toàn khác hẳn với
10:25Nguy hậu lúc đuổi ta ra khỏi Tân Đô.
10:28Vậy ta cũng nói thật với ngài,
10:31ta không muốn gã cho Nguy hậu hiện giờ.
10:34Lúc đầu lưu diễm, coi thường ta,
10:37vì ta có ít của hồi môn,
10:39sau đó lại biết ta có bàn ấp là của hồi môn.
10:42Nên mua ép ta lấy hắn.
10:44Ngài thì hay rồi,
10:46lấy ấn tính bàn ấp của ta,
10:48rồi đuổi ta ra khỏi Tân Đô.
10:50Ngài có gì khác với hắn chứ?
10:52Với nữ tử trong thiên hạ,
10:54cưới gã là chuyện lớn như thế nào?
10:56Sao chỉ có ta là lận đận vậy chứ?
10:58Là ta không xứng sao?
11:00Ta nói ngài nghe, ta không gã nữa.
11:13TẬP 2
11:34Tiểu thư,
11:35người thật sự không muốn gã cho Nguy hiệu nữa sao?
11:38Đương nhiên phải gã chứ.
11:40Chỉ là cần hắn chủ động, bây giờ thành bàn ấp chúng ta đã bị hắn chiếm rồi, còn giống liếng mà mặc cả sao?
11:49Đạo dụng binh cao tay nhất là đánh dạo tâm lý, tà muốn hắn cam tâm tình nguyện cưới ta.
11:57Theo nô tị thấy, giờ nãy khi đưa tiểu thư về, nguy hậu có vẻ bồn trồn lắm.
12:04Hoặc nghe số phận quyết định.
12:09Thảo nào tổ phụ hay bảo ta là nước có thể dùng nhu khắc cương?
12:15Biết chối từ làm sao?
12:20Nếu lời đồn hay những lời mất trí như dòng sông băng.
12:25Bây giờ, người duy nhất ta không yên tâm là mang mang.
12:35Sau này, nếu nó nhờ giả người trong nhà chuyện gì,
12:41các con phải xem đó là chuyện quan trọng nhất.
12:48Dạ, dạ.
12:54Nguy hậu, nguy huynh,
13:02ta đã phụ lòng huynh.
13:07Mong cháu ta
13:11không phụ lòng cháu huynh.
13:19Ta cùng người đi phiêu bạc.
13:27Phụ thân! Phụ thân! Phụ thân!
13:33Phụ thân!
13:39Phụ thân!
13:50Bài dị cha quá cố phủ quân Kiều Công, huý khuê.
13:55Cử hành lễ tế.
14:12Kiều Công về cõi ngàn thu.
14:14Kiều Phủ.
14:16Kiều Công về cõi ngàn thu.
14:18Kiều Công về cõi ngàn thu.
14:20Dị đệ, nếu kiếp này ta được dân chúng yêu mến như phụ thân,
14:26thì cũng đủ rồi.
14:29Bài dị cha quá cố phủ quân Kiều Công, huý khuê.
14:33Thành bàn ấp, mức nguyên.
14:46Mọi người nghe nha!
14:48Bọn ta phụng mệnh Chúa Công.
14:51Chiêu mộ trai tráng, trẻ khỏe, trông thành bàn ấp.
14:54Đi tu sửa công trình phòng thủ thành.
14:56Mỗi người, mỗi ngày, được một đố lương thực.
15:00Ai muốn thì đi sang kia đăng ký nha.
15:06Ta đau bụng, không đi được.
15:10Ông à, trong nhà còn con cháu không?
15:14Trong nhà còn con cháu không?
15:16Người nói gì? Có con cháu không?
15:20Ông nói, cơm nước xong rồi.
15:23Ừ.
15:29Ta đã bảo con không được chạy lung tung mà.
15:31Không nghe lời nè, huynh đáng sợ lắm đó.
15:33Xem về nhà ta xử con thế nào.
15:36Cảnh này, quen quá.
15:39Tiếc là trong thành bàn ấp này, không còn tượng bách tính nào.
15:43Để chúa Cồng xô đổ nữa, đừng nói nhảm nữa.
15:46Ai đi phát lương thực, ai đi thống kê nhân khẩu vậy?
15:48Đấu cỏ đi, đấu cỏ.
15:50Nào.
15:52Của ta.
15:54Được.
16:01Giấc giả cho con ta rồi, trước lạ xa quen.
16:04Đi đi, đi đi.
16:09Tài xui vậy chứ, dân chúng bàn ấp đều biết.
16:12Kiều Công đã giao bàn ấp cho Tiểu Thư làm của hội môn.
16:16Nguy Hậu lại giữ ấn tính.
16:18Chắc chắn được Tiểu Thư tính nhiệm.
16:20Dân chúng bàn ấp làm chút gì cho thành chủ bàn ấp là chuyện hiển nhiên.
16:25Nhưng không biết giữa chừng xảy ra chuyện gì.
16:29Lừa Thế Tử lại đưa Tiểu Thư đến nơi này,
16:32và nói muốn thành hôn ở đây.
16:34Nhưng mà, chỉ cần Tiểu Thư ra mặt,
16:37tuyên bố hồng ước giữa hai nhà,
16:39chỉ cần một câu thôi.
16:41Rồi Nguy Hậu cầm ấn tính tiếp quản bàn ấp,
16:45sẽ giành chính ngôn thuận.
16:47Huyện lệnh này cũng thú vị đó.
16:49Thật sự ứng với câu, người ở đâu mang đặc điểm ở đó.
16:53Người Yên Châu các người,
16:55đều không thật thà.
16:58Hoàng quá, Nguy Hậu.
17:00Ta thật lòng với ngài mà.
17:02Huyện lệnh, mời về trước đi.
17:05Vậy Tiểu Nhân, cáo lui trước.
17:12Tuy Dương Phụng cố tình gây rối,
17:15nhưng lời hắn nói cũng có lý.
17:18Ta không tin.
17:19Không có cô ta, thì ta không làm được việc này.
17:21Cô ấy chỉ là một nữ tử yếu đuối,
17:23sao chúa công phải so đo?
17:30Chúa công không đi thăm cô ấy sao?
17:33Ta, ta đi thăm cô ấy sao?
17:35Còn lâu ta mới đi.
17:41Tiểu Đào.
17:46Làm gì vậy?
17:47Chúa công nhà ta,
17:49xài ta mang ít thuốc cho Tiểu Thư nhà cô,
17:51rồi mời cô ấy đi nói chuyện.
17:53Nè.
17:56Không gặp.
17:58Chúa công nhà ta có việc quan trọng,
18:00cần bàn với Tiểu Thư nhà cô.
18:02Việc quan trọng gì?
18:04Giờ đã là giờ mùi, Tiểu Thư ngủ rồi.
18:08Dù gì, để ngăn cản lưu diễm,
18:11cứu dân chúng nước nguy.
18:13Tiểu Thư nhà ta đã tự làm cổ tay mình bị bỏng.
18:15Giờ nãy nước này,
18:17được dùng để rửa vết thương đó.
18:19Sao?
18:20Lẽ nàng Nguy Thuẩn tướng quân,
18:22muốn quấy rầy sao?
18:24Ta cầm cái khiên,
18:26thì gọi ta là Nguy Thuẩn à?
18:27Ta tên Nguy Lương.
18:28Bốn quân đệ bọn ta,
18:29Nguy Lương, Nguy Cừ, Nguy Yêu, Nguy...
18:31Người thích Nguy gì cũng được.
18:34Được.
18:36Tiểu Thư nhà cô gặp phải người như cô.
18:39Ta, giờ ngọn ngày mai ta lại đến.
18:47Hôm sau, xin Tiểu Đạo Tỉ báo giúp một tiếng.
18:49Chúa công bọn ta cho mời.
18:52Làm mời, hay hỏi tội?
18:55Điệu bộ này, hệt như lưu diễm.
18:58Lui ra.
18:59Dạ.
19:03Bây giờ có thể mời Tiểu Thư chưa?
19:05Tiểu Thư ngủ rồi.
19:07Còn chưa quá giờ ngọt,
19:08Tiểu Thư không ăn cơm đã ngủ rồi sao?
19:10Vết thương của Tiểu Thư đau đớn,
19:12không muốn ăn, không ăn nổi.
19:14Đi ngủ từ sớm rồi.
19:16Mời tướng quân,
19:17ngày mai hãy đến sớm hơn nha.
19:20Hôm sau.
19:26Tiểu Đạo cô Nương.
19:29Chọn hàng mới ở chợ cho cô đó.
19:31Xem thử đi.
19:34Có của cô và Tiểu Táo,
19:36của Xuân Nương và cho Tiểu Thư nhà cô.
19:38Hôm nay phiền cô Nương nói giúp.
19:40Báo Tiểu Thư ra nói mấy câu đi.
19:47Đạo tử.
19:49Lấy đồ rồi đi luôn à?
19:51Tiểu Thư đâu?
19:54Tiểu Thư ngủ rồi, ngủ rồi.
19:56Tướng quân đã biết,
19:58thì ta cũng không giữ nữa.
20:00Coi kìa, hôm nay lại là gì sao vậy?
20:03Đêm qua vết thương của Tiểu Thư rất đau.
20:05Để xoa dịu, đã ăn thêm hai bát cơm.
20:08Ăn xong đầy bụng, đến sáng mới ngủ.
20:10Hôm qua nói không muốn ăn,
20:12vậy mà qua một tối lại đầy bụng rồi sao?
20:14Chỉ cho nguy hầu nhà các người,
20:15đuổi người ta đi rồi lại mời về.
20:17Chứ không cho Tiểu Thư nhà ta,
20:18chán ăn rồi lại ăn nhiều à.
20:23Bệnh này bệnh kia.
20:24Ta thấy cô ta được chiều quá rồi.
20:28Chiều sao?
20:30Chúa Công còn chiều cô ta à?
20:33Ý Chúa Công là đánh một trận là được.
20:35Sao không nói sớm?
20:38Chúa Công, mời.
20:42Người ta là một nữ tử yếu đuối,
20:44bị Chúa Công đuổi khỏi Tân Đô.
20:46Lại bị lưu diệm ức hiếp.
20:48Này lại vì dân chúng mà bị thương.
20:51Trong lòng không khỏi thấy ấm ức.
20:53Nhưng mọi người nghĩ mà xem,
20:55nếu Chúa Công xin lỗi đàng hoàng,
20:57thì chẳng phải chuyện này đã được giải quyết rồi sao?
20:59Đúng không?
21:00Đúng gì mà đúng?
21:01Sao ta phải xin lỗi?
21:02Đúng vậy.
21:03Đây là trò mèo của kiều gia nhà họ thôi.
21:10Đưa gậy đây, Chúa Công.
21:13Chúa Công đi đâu vậy?
21:15Ta đi lôi cô ta ra khỏi phòng.
21:18Đi.
21:19Đi.
21:21Tiểu Thư giả bệnh kêu khổ,
21:23cũng không biết có tác dụng với Nguy Hậu hay không.
21:26Giả bệnh có thể khiến Ngài ấy đồng ý thành hôn sao?
21:30Hắn cần nhờ kệ ta.
21:40Sao lại vậy được?
21:41Còn phải người giám sát chúng ta.
21:42Tiểu Thư, nhanh lên, nằm xuống.
21:48Dọn đi.
21:50Nằm xuống, nằm xuống.
21:52Nhắm mắt lại, nhắm lại.
22:00Tiểu Thư đỡ hơn chưa?
22:03Tiểu Thư, vừa có người để lại cái này ngoài cửa.
22:09Đây là gì?
22:20Là đồ của trưởng tỷ.
22:36Chúa Công.
22:40Tiểu Thư, đi.
22:41Chúng ta đi cửa sau ra.
22:45Giả bệnh thật à?
22:47Lén lút như vậy là làm gì vậy?
22:58Mang, mang.
23:04Trưởng tỷ.
23:13Ta không ngờ.
23:14Hậu quả có việc bỏ trốn lại là Mùi phải thành thân thay ta.
23:19Mùi không muốn ta chịu khổ,
23:21không muốn ta gã đến nước nguyên.
23:23Nếu tỷ đã biết mong muốn của ta rồi,
23:25sao còn cố chấp đến đây?
23:28Vậy không phải phụ công ta à?
23:31Nếu Nguyễn Gia là đầm rồng hang hổ,
23:33thì ta không thể để Mùi mạo hiểm được.
23:35Nên mấy bảo bị trễ đưa ta đi đón Mùi.
23:37Chúng ta cùng trốn đi.
23:42Trưởng tỷ.
23:45Nếu ta cố chấp muốn gã cho Nguy Hầu,
23:48tỷ có thể tác thành cho ta không?
23:52Nguy Thiệu đó âm hiểm tàn ác.
23:55Hắn xử tội lý tốt nặng như vậy,
23:57thì có thể tốt với Mùi tới mức nào chứ?
24:00Mùi tiều tụy rồi.
24:02Ta tiều tụy là vì Lưu Diễm uy hiếp ta.
24:05Không liên quan đến Nguy Thiệu.
24:08Hắn tốt hơn Lưu Diễm nhiều.
24:11Hắn là kẻ thù của nhà ta.
24:14Sao lại khiến Mùi có cảm tình vậy?
24:16Trưởng tỷ chỉ biết hắn viết lý tốt,
24:18nhưng không biết hắn đã cứu được hàng chục dạng người dân.
24:23Hơn nữa...
24:27Hơn nữa hắn...
24:31Hắn oai phong mạnh mẽ.
24:34Lần đầu gặp hắn,
24:37ta đã thích rồi.
24:45Cô ả này...
24:47Còn việc giỏi hơn quân sư nữa.
24:49Vừa gặp đã thích bao giờ chứ?
24:53Coi kìa, Mang Mang.
24:54Mùi... Mùi thật lòng à?
24:56Không phải vì muốn tác thành cho ta với Bỉ Trệ chứ?
24:58Ai tác thành tỷ với Bỉ Trệ chứ?
25:00Nhưng ta xin tỷ đó.
25:02Tác thành cho ta với Nguy Thiệu đi.
25:09Nếu vậy...
25:11Nếu vậy...
25:14Ta đành nhẫn tâm đi cùng Bỉ Trệ đi.
25:31Đi đi.
25:41Tỷ phải sống thật tốt với Bỉ Trệ đó.
25:46Được rồi.
25:50Hôm nay không còn sớm nữa.
25:52Vậy đi.
25:53Ta bảo họ tìm một chỗ cho hai người nghỉ chân.
26:00Con gái Kiều Việt là Kính Hương.
26:03Không phải bị lạc mất rồi sao?
26:05Không ngờ lại là bỏ nhà theo Yano.
26:07Bây giờ ta sẽ đi bắt cô ta, quay lại.
26:12Chúa Công có ý gì?
26:13Không phải bị nhan sắc của hai chị em họ mê hoạt đó chứ?
26:16Nếu không thì là bị lời ngon tiếng ngọt của cô ta lừa.
26:22Thì ra tiểu thư gã thay cho tỷ tỷ.
26:25Kiều Gia lắm kẻ bội tình bạc nghĩa.
26:28Hiếm khi có một người như cô ấy.
26:38Sắp xếp cho trưởng tỷ đến đâu rồi?
26:40Tiểu thư yên tâm.
26:41Đã xếp cho họ ở khu ít người để ý.
26:44Vậy thì tốt.
26:52Tiểu thư, Huy Hậu đến.
26:54Nói là muốn gặp người.
26:56Không phải phát hiện ra rồi chứ?
26:58Đừng hoảng sợ.
27:00Hãy nghe tôi nói.
27:02Hãy nghe tôi nói.
27:04Hãy nghe tôi nói.
27:06Nghe hắn nói gì đã?
27:22Hôm nay Huy Hậu tìm ta.
27:24Có việc gì?
27:28Nghe nói cô bị bệnh à?
27:37Hôm nay Huy Hậu quan tâm sức khỏe ta như vậy.
27:40Có phải muốn bàn bạc chuyện gì không?
27:45Cũng không có chuyện gì.
27:47Chỉ là người dân bàn ấp lâu không thấy cô.
27:50Định đến xin ta thôi.
27:53Hôm nay thẳng thẳng quá.
27:55Ta cũng nhớ người dân bàn ấp.
27:57Ta cũng nhớ người dân bàn ấp.
27:59Ta cũng nhớ người dân bàn ấp.
28:01Ta cũng nhớ người dân bàn ấp.
28:03Ta cũng nhớ người dân bàn ấp.
28:05Ta cũng nhớ người dân.
28:07Nhưng sức khỏe yếu ớt quá.
28:09Bị nhiễm lạnh ngoài thành tân đô.
28:11Dứt thương trên tay cũng chưa khỏi.
28:14Bây giờ ta đi lại, cảm giác cũng không đủ thể lực.
28:17Hay đợi thêm vài ngày đi.
28:26Mấy ngày trước,
28:28đuổi cô khỏi tân đô.
28:35Là lỗi của ta.
28:37Ta không nên trút thù hận với Kiều Gia lên cô.
28:40Nhưng bây giờ,
28:42cô vì người dân nước nguy,
28:44mà đối đầu với Lưu Diễm, còn khiến mình bị thương.
28:47Đáng lý ta,
28:49nên thay mặt người dân cảm ơn cô.
28:51Nguy Hầu,
28:53không cần miễn cưỡng bản thân.
28:55Sao phải cảm ơn, rồi lại xin lỗi ta.
28:57Ta có nhiều định kiến về Kiều Gia.
28:59Nhưng hôm nay,
29:01ta cảm thấy cô không giống những người Kiều Gia khác.
29:05Cô bằng lòng gã cho ta,
29:07không phải vì bản thân cô,
29:09mà là vì người dân,
29:11và cả trưởng tỷ của cô.
29:22Nếu thấy không khỏe,
29:24thì đừng đi ra núi sao nữa.
29:27Gió lớn lắm, dễ khiến bệnh trở nặng.
29:30Dù là người thân, không thể không gặp.
29:32Nhưng cũng nên cẩn thận.
29:36Ngài biết ta đi gặp trưởng tỷ rồi à?
29:46Ngài định làm gì?
29:57Ta sẽ không so đo với một nữ tử.
30:03Tạ ơn Nguy Hầu.
30:08Nhớ uống thuốc.
30:18Bà con ơi, lại đây nào.
30:20Tập hợp lại đây.
30:22Tiến lên.
30:23Nào, đứng về phía trước.
30:25Tiểu thư của chúng ta có lời muốn nói.
30:27Mọi người giữ trật tự nha.
30:29Yên lặng nào.
30:33Tiểu thư, mời.
30:35Các vị,
30:37mọi người đều biết,
30:4014 năm trước,
30:42tổ phụ ta thất hẹn với lão Nguy Hầu,
30:45khiến ba đời tổ tôn nguy da bỏ mạng trên chiến trường.
30:48Tân Đô
30:50cũng bị Lý Tú tàn sát.
30:52Người dân dùng di dật của người thân
30:54xây nên tường bách tính, ghi nhớ thù hận.
30:5714 năm sau,
30:59Nguy Hầu đòi lại Tân Đô,
31:01nhưng sao có thể sai người hút đổ tường bách tính chứ?
31:04Đúng vậy.
31:05Tại sao?
31:06Là vì ngày ấy, khoan dung rộng lượng,
31:08quan tâm người dân.
31:13Nguy Hầu đòi lại Tân Đô
31:15không phải chỉ để phục thù,
31:17mà còn có ý đồ sâu hơn.
31:20Ý đồ gì?
31:22Ngày xưa, tổ phụ của ta
31:24và lão Nguy Hầu thân thiết,
31:26hai nhà cùng nhau xây dựng kinh Vĩnh Ninh.
31:28Lúc đó nghệ nông phát triển,
31:30nhưng sau này Tân Đô bị lý tốt đoạt mất.
31:33Kinh Vĩnh Ninh ngày càng tắt nghẽn,
31:35cuối cùng bỏ hoang, thu hoạch giả một nửa.
31:37Người dân khổ không nói nổi.
31:40Lần này Nguy Hầu công thành
31:42là để xây dựng lại kinh.
31:45Chuyện tốt mà.
31:46Đúng vậy.
31:47Chuyện tốt đó.
31:49Bây giờ Yên Châu và nước Nguy liên hôn
31:52có ý muốn biến Bình Đao thành ngọc lụa.
31:55Từ nay,
31:57bàn ấp
31:58chính là thuộc địa của nước Nguy.
32:00Toàn bộ con dân chúng ta
32:02đều là con dân của Nguy Hầu.
32:04Đúng, đều là người một nhà.
32:06Nói hay lắm.
32:07Sửa kinh là việc có lợi cho dân.
32:09Mong người dân bàn ấp có thể giúp đỡ hết mình.
32:11Được, nói hay lắm.
32:17Tiên xin nói chuyện ta muốn sửa kinh cho cô ấy à.
32:20Thuộc hạ không dám tự ý quyết định
32:22phá hỏng việc lớn của Chúa Công.
32:26Vậy sao cô ấy biết?
32:28Nguy Hầu làm vậy
32:30là coi mong ước của dân là nhiệm vụ của mình.
32:33Có được Chúa Công như vậy là phúc của bàn ấp.
32:36Mong chúng ta sẽ cùng Nguy Hầu,
32:38đồng tâm hiệp lực,
32:39cùng hoàn thành tâm nguyện.
32:41Đồng tâm hiệp lực, cùng hoàn thành tâm nguyện.
32:43Đồng tâm hiệp lực, cùng hoàn thành tâm nguyện.
32:46Đồng tâm hiệp lực, lùi diễm khi nguyện thiệu tổn thức
32:48mà cô ấy không thèm bàn điều kiện
32:50đã dân luôn bàn ấp, tà.
32:52Đồng tâm hiệp lực, cùng hoàn thành tâm nguyện.
32:55Đồng tâm hiệp lực, cùng hoàn thành tâm nguyện.
32:58Đồng tâm hiệp lực, cùng hoàn thành tâm nguyện.
33:01Đồng tâm hiệp lực, cùng hoàn thành tâm nguyện.
33:03Đồng tâm hiệp lực, cùng hoàn thành tâm nguyện.
33:06Đồng tâm hiệp lực, cùng hoàn thành tâm nguyện.
33:08Đồng tâm hiệp lực, cùng hoàn thành tâm nguyện.
33:22Cô nghĩ ta là người thế nào?
33:27Người đời đều nói Nguy Hậu bận việc công thành.
33:30Nhưng lúc ta ở Tân Đô đã đọc kỹ,
33:33cuốn ghi chép về sông núi Bạn ấp Nguy Hậu tặng cho.
33:36Phát hiện ba chữ Kinh, Dĩnh, Ninh đã được chép lại nhiều lần.
33:40Sau này ta tra bản đồ nước Nguy.
33:42Phát hiện những năm qua,
33:44việc Nguy Hậu làm nhiều nhất là thông Kinh.
33:47Thật sự khiến ta mội phục.
33:50Ta bàn lòng đi khuyên bá phụ
33:53dốc hết sức của Yên Châu
33:55để giúp Chúa Công.
33:57Cô muốn lấy chuyện thông Kinh
33:59để bàn điều kiện với ta à?
34:01Sao ta dám chứ?
34:03Hôn ước
34:05không phải lời hứa của nước Nguy với Yên Châu,
34:08mà là lời hứa của Nguy Hậu
34:10với người dân nước Nguy và Yên Châu.
34:14Nguy Hậu có biết
34:1614 năm trước
34:18tại sao Yên Châu lại đánh Tân Đô không?
34:21Là vì tổ phụ ta giúp nước Nguy
34:24sửa kênh Dĩnh, Ninh.
34:26Bản đồ này là cơ mật quan trọng.
34:29Ta làm bản phụ cho con.
34:32Kênh Dĩnh, Ninh.
34:34Đừng để người khác thấy.
34:36Một khi thông kênh Dĩnh, Ninh
34:38Yên Châu và nước Nguy
34:40sẽ như ký một hiệp ước liên minh sinh tử.
34:43Chắc chắn Biên Châu không thể ngồi yên
34:46nên chỉ đành nghiên cản chặt đứt huyết mạch này.
34:49Mà bàn ớp
34:51chính là cửa ải quan trọng của huyết mạch này.
34:54Nó giống như
34:56quả tim.
34:58Hôm đó
35:00lúc giao ứng tính cho Ngài
35:03không phải ta không hiểu những đạo lý này
35:06chỉ là ta đã giao trái tim mình
35:09cùng sự ái nấy và chân thành cho Ngài thôi.
35:16Tim gì chứ?
35:18Đàng nào ứng tính cũng ở chỗ ta.
35:20Thành cũng đánh rồi.
35:22Không trả bàn ớp cho cô đâu.
35:24Hôm đó Ngài mang ứng tính đi
35:26còn đuổi ta ra khỏi Tân Đô.
35:28Ngài chỉ phụ lòng một mình ta.
35:30Nhưng bây giờ ta triệu tập người dân bàn ớp
35:32sửa kênh giúp Ngài.
35:34Nếu Ngài còn đổi ý
35:36tức là
35:38ta đã phụ lòng người dân
35:40cả Yên Châu và nước Nguy.
35:44Nguy Hậu, Ngài có nhẫn tâm không?
35:48Ta không nói lại cô.
35:52Nhưng cô nói
35:54cô không gã mà.
35:59Nguy Hậu trọng lượng
36:01lòng thiếp hướng về Ngài.
36:04Có gì phải phiền muộn chứ?
36:06Kiều Gia có ai đánh nhau được à?
36:08Kiều Khuê bệnh nguy cấp.
36:10Kiều Từ còn chưa lớn.
36:12Còn lại hai người.
36:14Một kẻ hèn nhát, một kẻ kém cõi.
36:16Dù có đủ lương thảo.
36:18Cũng là có binh mà không có tướng.
36:20Nơi quan trọng như bàn ớp
36:22mà cũng dân lên được
36:24chắc chắn là sợ rồi.
36:26Ai sợ Kiều Gia đánh chứ?
36:28Sợ Chúa Công giống như lần trước
36:30lại đuổi Kiều Thị đi
36:32Vậy danh tiếng có dễ nghe được không?
36:34Danh tiếng của Chúa Công có tốt bao giờ à?
36:38Vậy thì đuổi đi.
36:40Giống như đuổi khỏi tân đô lần trước vậy.
36:42Đuổi khỏi bàn ớp.
36:44Chẳng qua không biết lần này
36:46có Dương Diễm, Trương Diễm nào đợi ngoài thành
36:48nhắm vào của hội môn của cô ấy không thôi.
36:56Tiên sinh
36:58không nói gì à?
37:00Ta không dám khiến Chúa Công thành người bất nhân bất nghĩa.
37:02Ngài
37:04tự quyết định đi.
37:12Ta đi chuyến này không biết
37:14bao giờ mới gặp lại được nữa.
37:16Tỷ mau tìm một chỗ mà định cư
37:18vậy thì chúng ta còn thư tử qua lại được.
37:20Đợi ta tìm được nơi an cư
37:22chắc chắn sẽ nói cho Mùi.
37:24Được.
37:26Tỷ đã chịu khổ như vậy bao giờ đâu.
37:28Muốn trách
37:30thì trách nhà ta
37:32không có ai đánh trận được.
37:34Đúng là hơi yếu
37:36trong việc dùng binh.
37:38Dừng!
37:46A Phạm, Tiểu Thư
37:48có tảng đá lớn chặn đường phía trước.
37:50Hai người nghỉ ngơi chút, ta dịch nó đi.
37:52Đi.
37:56Đi.
38:14Bọn ta nghe nói
38:16người bị Nguy Hậu đuổi khỏi Tân Đô
38:18nên cũng lên đường tìm tới.
38:20Trên đường đến còn gặp người của Nguy Hậu
38:22bị họ đánh một trận.
38:24Sau này tới bạn ấp
38:26ta lại đuổi theo người của Lưu Diễm
38:28đánh một trận.
38:30Ba phe hỗn chiến
38:32ta như đi vào chốn không người
38:34qua lại thông dân.
38:40Chàng ấy cũng khá khỏe.
38:44Đi đường mệt rồi.
38:46Tỷ Phu, Vinh đi tìm chút thức ăn cho bọn ta đi.
38:48Chuyện này đơn giản.
38:50Trưởng Tỷ
38:52Ta có chuyện này muốn dặn Tỷ.
38:54Việc này liên quan tới sự sống còn
38:56của Yên Châu. Tỷ nhất định phải dốc hết sức.
39:00Ở chỗ giao nhàu của ba nơi Yên Châu
39:02Nước Nguy, Biên Châu
39:04có một quyện tên là Bác Ngai.
39:06Yên Châu đã giao trái tim ra
39:08để cầu hòa. Bây giờ bạn ấp
39:10ở trong tay Nguy Thiệu.
39:12Đã mất đi ưu thế thì phải giữ lại chiêu dự phòng
39:14chiếm lấy dụng đất then chút này.
39:16Trước khi chúng ta liên tục nhượng bộ
39:18là vì có binh mà không có tướng
39:20không có ai đánh được.
39:22Nhưng có bị trệ ở đây.
39:24Ta không tin chúng ta không giữ được.
39:28Mang Mang bảo chúng ta đến Bác Ngai.
39:30Vậy thì đi Bác Ngai.
39:32Đó là nơi thế nào?
39:34Là một quyện
39:36nơi đó tốt.
39:38Kề núi, có mỏ
39:40nhưng cũng không tốt.
39:42Mọi người đều muốn đánh chiếm nó
39:44nhưng đều không dám dễ dàng ra tay.
39:46Ta không mong chàng có thể lập công
39:48chỉ mong chàng bình an.
39:50Bị trệ.
39:52Chúng ta sẽ là một đôi phu thê
39:54bình thường, đơn giản, vui vẻ, được không?
39:56Được.
39:58Đi.
40:12Tỷ mụi chia cách.
40:14Sao không thấy tiểu thư đau buồn?
40:16Tiểu thư giải quyết được một tâm nguyện.
40:18Đàng vui thì có.
40:20Tâm nguyện gì?
40:22Cuối cùng kiều gia ta
40:24cũng có một người đánh trận được.
40:26Bị trệ đó, khỏe mạnh bẩm sinh.
40:30Đúng là đẹp đôi thật.
40:32Hôn sự của tiểu thư nhà ta thì sao?
40:34Đã một ngày trôi qua rồi
40:36sao nguy hầu vẫn chưa có động tỉnh?
40:38Chuyện này không dội được.
40:40Dụt tốc bất đạt mà.
40:42Tiểu thư.
40:46Tiểu thư.
40:48Không thấy bóng dáng cả một ngày rồi.
40:50Thì ra là uống trà ở đây à.
40:54Người tặng một tòa thành còn chưa đủ.
40:56Còn đồng ý sửa kinh giúp hắn nữa.
40:58Bình tĩnh.
41:00Ngồi đi.
41:02Ta...
41:06Chúng ta muốn kết mình với nước nguy
41:08thì phải thể hiện thành ý chứ.
41:10Sau đó tiếp tục bị hắn cắn nuốt à.
41:12Thông kinh sẽ giải quyết khó khăn hạn hán của nước nguy.
41:14Vậy chẳng phải nguy hầu sẽ chẳng còn gì lo lắng nữa à.
41:16Tiền sinh nói phải.
41:18Nếu chuyện này thành công
41:20chắc chắn nước nguy sẽ lớn mạnh hơn.
41:22Mối đe dọa yên châu đối mặt cũng lớn hơn.
41:24Nhưng đó là điều thiệt hơn có thể thấy rõ về sao.
41:28Dạo lúc này
41:30nếu chuyện này thành công
41:32chúng ta sẽ được lợi hơn là thiệt mà.
41:36Cho hỏi, lợi ở đâu ra?
41:38Nguy thiệu quyết tâm sửa kênh rồi.
41:40Dù ta không cho
41:42chắc chắn hắn cũng sẽ cướp.
41:44Hay là lúc này sửa kênh
41:46chắc chắn sẽ dùng tới binh lực nhất định.
41:48Vậy thì cũng không rảnh phân tâm đánh yên châu nữa.
41:50Lúc đó
41:52chúng ta sẽ có cơ hội lấy lại sức.
41:54Rồi ta sẽ dùng hôn sự này
41:56để thay đổi tình thế.
42:00Giờ xem ra
42:02e là hôn sự này
42:04không thể thành rồi.
42:06Tiên sinh có ý gì?
42:10Thái công
42:12mất rồi.
42:16Lần này ta đến đây để báo chuyện này.
42:22Tiên sinh
42:24chuyện này không thể đùa được.
42:36Tiên sinh
43:02Cảo Phỏ
43:04Kiều Công Kiều Khuê
43:06đã qua đời vào ngày 13 tháng 4 năm nay.
43:12Khắp cõi Yên Châu
43:14lao nước mắt, mặc đồ tan,
43:16quý đồ hành lễ.
43:22Chuyện khi nào vậy?
43:24Hôm nay
43:26vừa đúng là
43:2835 ngày Vỗ Thái Công.
43:34Vỗ Thái Công
43:52Tiểu thư
43:54thông kênh
43:56là chuyện lớn.
43:58Không thể để mình người tùy hứng làm bậy.
44:04Tiểu thư
44:28Tiểu thư, không sao chứ?
44:34Ta đã lỡ cơ hội
44:36gặp Tổ Phụ lần cuối rồi.
45:04Phụ đề được thực hiện bởi cộng đồng Amara.org
45:34Ánh trăng im ắn tựa biển sâu
45:40Lại cách nhau đôi bờ
45:44Từng thổi hơi nhanh nhóm mộng ướt
45:48Rồi lại thất vọng ngầm ngùi
45:52Lướt qua đầu ngón tay ta
45:56Lặng lẽ khiến con tim này sao xuyến
46:00Ngỡ ngàng tưởng cố nhân
46:04Rồi lại nén chặt tình si
46:08Tận cùng chữ tình chẳng mong cầu chi
46:12Chỉ giữ chặt quyện ước
46:16Từng trăng trở giữa ngày đêm
46:20Trong cõi trần thế khó trọn dạng
46:24Hợp rồi lại tan giữa khói lửa
46:28Ôm chặt lấy nhau ghi tạc sự dịu dàng, quyến luyến
46:32Một ánh nhìn khiến lòng rung động
46:36Đời này sao nở quên
46:40Ta nguyện dựt qua núi cao biển rộng
46:44Để đến cõi gió trăng của nàng
46:48Dẫu tóc có chuyển bạc dẫn như buổi đầu gặp ngỡ
46:52Giàn nam mưa bụi chẳng dứt
46:56Cứ lưu luyến trong tim
47:00Ta nguyện chặt đứt số mệnh
47:04Chở che đôi mắt cười của nàng
47:08Mặc cho sau lưng gió quật tuyết trươi
47:12Biết bao thăng trầm cũng chỉ vì nỗi những nung nề
47:16Kiếp này không ổn phí
47:20Ta nguyện dựt qua núi cao biển rộng
47:24Để đến cõi gió trăng của nàng
47:28Dẫu tóc có chuyển bạc dẫn như buổi đầu gặp ngỡ
47:32Giàn nam mưa bụi chẳng dứt
47:36Cứ lưu luyến trong tim
47:40Ta nguyện chặt đứt số mệnh
47:44Chở che đôi mắt cười của nàng
47:48Mặc cho sau lưng gió quật tuyết trươi
47:52Biết bao thăng trầm cũng chỉ vì nỗi nhớ nung nề
47:56Kiếp này không ổn phí

Được khuyến cáo